Thế Lữ (
10 tháng 6 năm
1907 –
3 tháng 6 năm
1989; tên khai sinh là
Nguyễn Đình Lễ (có tài liệu khác ghi tên ông là
Nguyễn Thứ Lễ) là
nhà thơ,
nhà văn,
nhà hoạt động sân khấu người
Việt Nam. Thế Lữ nổi danh trên văn đàn vào
những năm 1930, với những tác phẩm
Thơ mới, đặc biệt là bài
Nhớ rừng, cùng những tác phẩm
văn xuôi, tiêu biểu là tập truyện
Vàng và máu (
1934). Trở thành thành viên của nhóm
Tự Lực văn đoàn kể từ khi mới thành lập (1934), ông hầu hết hoạt động sáng tác văn chương trong thời gian là thành viên của nhóm, đồng thời cũng đảm nhận vai trò một
nhà báo, nhà phê bình, biên tập viên mẫn cán của các tờ báo
Phong hóa và
Ngày nay.Từ năm
1937, hoạt động của Thế Lữ chủ yếu chuyển hướng sang biểu diễn
kịch nói, trở thành diễn viên, đạo diễn, nhà viết kịch, trưởng các ban kịch Tinh Hoa, Thế Lữ, Anh Vũ, hoạt động cho đến sau
Cách mạng tháng Tám. Ông tham gia
kháng chiến chống Pháp, làm kịch kháng chiến trong những năm
Chiến tranh Đông Dương. Sau
Hiệp định Genève, ông tiếp tục hoạt động sân khấu, trở thành Chủ tịch đầu tiên của
Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam (
1957 –
1977). Ông được coi là một người tiên phong, không chỉ trong
phong trào Thơ mới, trong lĩnh vực văn chương trinh thám, kinh dị, đường rừng, mà còn là người có đóng góp rất lớn trong việc chuyên nghiệp hóa nghệ thuật biểu diễn
kịch nói ở
Việt Nam. Thế Lữ đã được
Nhà nước Việt Nam trao tặng danh hiệu
Nghệ sĩ nhân dân năm
1984 và
Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt II năm
2000.